1. BỨC ẢNH
Biển xanh nghiêng ngắm bờ vai
Dập dềnh con sóng vỗ hoài dưới chân
Hoàng hôn chững lại mấy lần
Nhuộm hồng đỉnh ngực căng trần
Biển xanh ….…
1992
2. PHỐ XANH
Hương hoa phố
Theo những bản tình ca
Say nhịp sóng điện từ
Lan toả phương trời xa
Hàng sấu, hàng me
Phố cổ
Trưa hè
Gió từ đâu về
Trắng hoa xà cừ
Rải lên lối cũ
Trong tôi:
Hà nội phố
Màu xanh …
1992
3.ÁNG MÂY
Dẫu còn một áng mây bay
Nhớ sao con suối, hàng cây trập trùng
Hoá thân mưa, đến với rừng
Núi non đứt nối cho dòng thác đau
Đôi bờ sông, một lòng sâu
Sóng say biển cả dìu nhau đổ về
Áng mây ở giữa trời quê
Mong sao cái nắng trưa hè dịu đi
1991
4.MỘT VẦNG TRĂNG
Vì một nửa còn bóng tối
Ngàn tia nắng ấm giao hoà
Cùng nhau dài ngày Mồng một
Làm duyên trong đêm Mười tư
Nỗi đau luân hồi mờ tỏ
Dấu hỏi đính lên trời đêm
Lẻ loi cả lần nguyệt thực
Khuyết tròn lẽ chỉ mình em?
1991
5.NHÀ KINH TẾ
Tường nhà anh không treo đồng hồ
Để mỗi sáng nghe tiếng gà máy gáy
Đánh thức anh:
Lời rao của chị bán quà rong
1995
6.GIỌT THỜI GIAN
Giọt thời gian tí tách
Rơi
Rơi vào khoảng không
Hát ru đêm đông
Nâng giắc mơ bay xa
Giọt thời gian tí tách
Giọt thời gian
Lăn
Lăn dọc cuộc đời nhỏ bé
Gõ cửa trái tim cô đơn
Anh và em
Hai hạt sương trĩu nặng
Giọt thời gian …
1993
7. SỢI DÂY
Tập thể cơ quan dăm chục hộ
Hai nhà chung một vách ngăn
Mỗi đầu một nút dây giăng
Áo quần xô về đ âu cũng được
Em treo toàn áo con trai
Tay anh trữu dầy áo bé gái
Giữa trưa hè cơn dông bỗng nổi
Hai đứa ngồi chọn áo trao nhau
1991
8. LÒNG MẸ
Trời còn quên gào thét
Đất vẫn tiếc giọt sương
N.N.A
I
Mẹ sẻ cho con những tế bào
Đếm từng nhịp khát vọng
Để con có linh hồn
Lời tuyên ngôn: Tiếng khóc
II
Con trẻ mai ngày chắc gì đã biết
Vị ngọt ngào dòng sữa mẹ gom
Lắng những măn nồng nước mắt vào trong
Giọt đầu tiên rơi vào khoảng không
mấy ai nhớ được
III
Rây rắc mưa rơi
Gõ cánh cửa mùa xuân nhè nhẹ
Hạt mưa nào rơi vào mi mắt mẹ
Ướt những lần phải khóc bởi yêu thương
1991
9. GIỌT MỒ HÔI
Nước giếng khơi trong
Trong vắt
Nước giếng khơi mát
Mát lành
Mưa
Mưa mãi nước chẳng đầy
Múc
Múc mãi nước chẳng vơi
Có lần gánh nước em tôi
Để vương những giọt mồ hôi nặng chìm
Bao công em cố kiếm tìm
Giếng vơi, áo mỏng sũng mềm trên vai
1978
10. VƯỜN XUÂN
Ướp hương nên nụ mãi xanh
Cũng đành cứ để cho cành vắng hoa
Gọi hoa non, gọi nụ già
Chúm cha chúm chím
Em là vườn xuân …
1994
11. TỰ NHẮC
Ta nhấm nỗi buồn cùng ly rượi nhạt
Chẳng vợi đi cơn khát
Nghe thì thầm tiếng con tim tự nhắc
Lặn trong mình vị chát tình yêu
1993
12. VỚI EM
Em với tôi
Mỗi đứa một đầu
của mùa hè nồng cháy
Có cái nắng mùa xuân còn sót lại
Run rẩy mùa thu sắp qua
Tán lá kia nơi đầu cành vàng úa
Như lời ta trao nhau
đã cháy tự bao giờ
Đêm đông về se lạnh lòng ai?
1979
13. BIỂN VÀ BỜ
Anh đầu ngọn thác
Biển cả hằng mơ
Vòng tay em mở
Đón nhịp sóng qua
Dữ dằn gần, sâu lắng xa
Ngàn năm hờn giận như là đang yêu
Thương những ráng chiều
Bờ vươn ra biển
Nụ hôn thần tiên
Đọng viên ngọc nhỏ
Đảo đá cứng đảo san hô
Còn in đậm dấu đợi chờ lặng câm
Bồi hồi sóng dâng
Mặn mòi bão tố
Lời ru muôn thuở
Đượm màu phù xa
Biển là câu hát lòng ta
Đập vào vách đá thành hoa tặng bờ
1992
14. TIẾNG MƯA
Rơi trên mái nhà
Tiếng mưa lộp độp
Rắc trên tán lá
Tiếng mưa xạc xào
Rớt xuống mặt ao
Tiếng mưa thánh thót
Khi ở gần em còn nghe rõ
Lúc ở xa chỉ thấy lao xao
Mưa đan quyện vào nhau
Thấp cao như bản nhạc
Nốt trầm cho anh hát
Nốt cao giọng em hoà
Tiếng mưa thành bài ca
Nổi những bong bóng nước
Ta vớt cho đời
Bóng mưa
Lẫn cả bóng của mình
1979
15. TẤM ẢNH
Khi ta gặp nhau
Môi em đọng những điều mơ ước
Tóc em vương nỗi nhớ sang anh
Hàng mi khép kín căn phòng hẹp
Trái tim:
Nửa như thuốc hiện
Nửa làm thuốc hãm
Giữ mãi hình chúng ta bên nhau.
1980
16. HOA CỎ MAY
Khi tình người gửi vào máy tính
Nụ cười em như thể một trò chơi
Mặc kệ vô duyên bên chiều em cứ tím
Bước bước qua đánh ú tim con người
1995
17. MẸ
Mẹ vắt từng hạt mặn mồ hôi
Tưới lên luống khoai, gốc sắn
Hạt gạo trắng gửi ra mặt trận
Gia đình đâu đợi tiếng vẻ vang
Căn nhà đầy dần nỗi chờ mong
Xô nghiêng theo dấu chân người đi
không trở lại
Mái tranh gầy đựng nhiều mưa nắng
Hằn lên lưng mẹ dáng chiều cong
Ngửa bàn tay mẹ hứng nước mưa
Úp bàn tay chở che cái nắng
Thiếu chồng con thừa ra giường trống
Mẹ như cây thông cô đơn !
1992
18. BÓNG TRĂNG
Anh sinh ngày mồng một
Em cô gái đêm rằm
Tháng Tám nhuận bên nhau chờ đợi
Trung thu mà
chỉ thấy bóng trăng
Rằm Tháng Tám nhuận
1995
19. HẠT SƯƠNG
Chong mắt sương nhớ ai
Gặp gỡ ngàn sao đêm nay không ngủ
Gió thu đưa em về trong nỗi nhớ
Giữa đôi mắt huyền
Sương chợt
long lanh
1971
20. VỊ CAY
Sông Tô bèo dạt, mây trôi
Mưa đêm thu khép vòng đời lại quay
Sắc màu mây có đổi thay
Chỉ riêng cà cuống vị cay mãi nồng
1993
21. GIAO DUYÊN
Em đếm từng hạt mưa
Đón những tia nắng ấm
Giọt mồ hôi đổ xuống
Mắt mía mở nhìn đời
Đất với em là mẹ
Nắng cùng trời làm cha
Mật đọng vào thân mía
Từng từng đốt nõn nà
Sóng mía vỗ chân trời
Thơm nồng hương mía mật
Đượm tình bao ánh mắt
Theo hạt đường đi xa
1993
22. MÀU MẮT
Đỏ, Cam , Vàng, Lục, Lam, Chàm, Tím
Chỉ có ngần ấy thôi
Ai muốn có thêm phải pha chúng
với nhau
Riêng đôi mắt huyền có đủ hết các màu
Trộn :
Hy vọng, Vui, Buồn, Gần, Xa, Nóng, Lạnh
Anh
Người nghệ sỹ
Cây cọ tả tơi
Tìm mình trong tấm phông màu mắt
1991
23. HOA LỬA
Gọi bình minh nhuộm màu hoa
Gọi con gió thoảng hương xa êm đềm
Nhóm từ tuổi ấy thiếu niên
Hồ xưa, phố cũ đốt lên lửa đèn
1991
24. LÁ
Xin anh đừng làm gió
Rối bời làn tóc mây
Xin anh đừng làm cây
Giữa trời ngăn bóng nắng
Xin anh đừng làm sóng
Chưa già đã bạc đầu
Xin anh đừng làm núi
Lặng im ai biết đâu
Với em, anh là lá
Xanh sắc biếc mùa xuân
1993
25. LỜI XUÂN
Ngày xuân
Hoa gạo thắp đèn
Những cây tùng, vạn tuế đứng canh
Chúng tôi
Xin được làm đá xanh
Gối vào nhau kê bằng bậc dốc
Lòng thành cầu theo những bước chân:
Cầu Tài, Lộc cho bạn tôi
Cầu Phúc, Thọ cho người lớn tuổi
Cầu Bằng an cho mọi người
Giật mình đá thả, sương rơi
Chuông chùa thủng thỉnh
những lời dở dang
1993
PHẦN II
HƯƠNG HOA
26. ĐÓA HỒNG
Anh mong em như một đóa hồng
Chẳng lụi tàn trước gió rét mùa đông
Càng nhiều gai thì hồng càng quý
Ngát hương tình, mãi mãi thủy chung
1970
27. LỘC VỪNG
Em rất thích cái mầu hoa ấy
Đã lỗi mùa chẳng nở lộc vừng ơi
Rút trong tập thơ in năm ngoái
Lấy mấy chùm anh gửi tặng em
Em cứ phải dài đêm mong đợi
Mãi đến ngày lộc vừng trổ bông
Ngoài vườn lá lên xanh mơn mởn
Mùa sau đền cả mỏi mòn trông.
2009
28. PHƯỢNG VÀNG
Trỗi dậy những bông vàng
Chen lá xanh đứng thẳng
Vui chơi cùng với nắng
Chẳng tàn phai sắc màu
Rồi một buổi sớm mai
Cánh hoa buông đầy phố
Mùa hè đã qua rồi
Phượng vàng em nhường chỗ
2009
29. HẠT VỪNG
Cứ tưởng mình béo ngậy, thơm ngon
Nằm trong chiếc bánh đa ủng nước
Nghe câu:
“Vừng ơi! mở cửa ra”
Nó biến đi, chẳng nghĩ suy gì
1993
30. CHỌN CHỒNG CHO CÔNG CHÚA
Chuyện ngày xưa kể lại
Để chọn chồng cho con
Vua mở cuộc đua ngựa
Tìm tráng sỹ nào tài
Thể lệ thi khác đời:
- Ngựa thua cuộc về trước
- Ngựa thắng về đích sau
Trọng tài đã ra lệnh
“Bắt đầu về đích.... Phi!”
Chẳng ngựa nào chịu đi
Nhường mọi người lên trước
Ngựa mình về đích sau
Đường về dinh còn xa
Trời ngả bóng chiều tà
Nhà thông thái mách nước:
“Hãy đổi ngựa cho nhau”
Sau một cuộc đổi trao
Tráng sỹ nào cũng gắng
Cố lao nhanh về trước
Ngựa mình được đi sau.
Trên ngai vua lắc đầu
Trẫm muốn chọn người tài
Chứ đâu cần ngựa xấu
Sao không về đích mau.
1997
31. CẦU VỒNG
Chàng trai trẻ giữa hai cơn mưa
Một phía thì ướt một bên khô
Giữa lúc mặt trời mây che nắng
Bỗng dưng dựng vội một cây cầu
Cong cong có đủ hết các màu
Khen thay, con tạo khéo sắp bầy.
1993
32. CHUYỆN MỘT CÂY CẦU
Trăm năm, tuổi một cây cầu
Đi vào câu hát đi vào trang thơ
Long Biên - Cầu ấy bây giờ
Bên xuôi, bên ngược bao giờ đổi bên?
5/2000
33. VẪN KHỜ
Áo của người xưa mới đến giờ
Giá như ngày ấy chẳng ngu ngơ
Thì anh vẫn vụng em nào trách
Cho đến hôm nay vẫn cứ khờ
2001
34. NHÀ TÔI
Nhà của tôi
mạch vữa thấm mồ hôi
Nhờ gió của Trời
cậy hương của đất
Phố vây bốn mặt
bụi bậm tàu xe
Chiều tan Sở về
nghe lời kháo nhau
Hòa lẫn tiếng rao
ồn ào phố xá
Hà Nội - Phố cổ
ngỡ tưởng thật oai
27/12/2003
35. TIẾNG ĐÀN
Nhớ năm 68
Đêm Trường Sơn yên lặng như tờ
Cùng cây đàn người lính ngân nga
câu hát cũ
Đúng nó rồi!
Bạn của mình một thời cùng lớp
Sớm mai
Mỗi đứa về một phương
Bạn trở về với mái trường
Nơi mùa hoa phượng đỏ, đẹp như mơ
Nơi có những bài học còn dang dở
Tôi lại trên đường hành quân
Ngày đi, đêm nghỉ trạm dừng chân
Đến một nơi Tổ quốc đang cần
Đêm nay
Tiếng đàn vang xa
Những lời thủ thỉ
Dài trong đêm Trường Sơn
2001
36. TRONG TRẮNG
Mầm non đạp đất mọc lên xanh
Chỉ vì sự sống phải cạnh tranh
Bao tháng, ngày đội mưa đội nắng
Mượn gió đưa hương đến tặng anh
Ơi! Tình đầu, tình đầu bỡ ngỡ
Mảnh mai em cho anh tôn thờ
Hương tỏa nhẹ về đêm thêm đậm
Em mãi là bông trắng ngây thơ
8/2005
37. MẤY LỜI NHẮN GỬI
Mẹ ạ, nếu con chẳng trở về
Mẹ đừng buồn, trách tại con đi
Quê hương bom đạn đang cày sới
Làm trai con mẹ phải nghĩ gì?
Gửi lại mấy lời cho em tôi
Anh còn ở mãi chốn xa xôi
Đất trời rộng lắm, đường xa lắm
Chiến thắng, em chờ đón tin vui
Nếu lỡ dứt tình anh xa em
Thì em cứ giữ trọn niềm riêng
Đừng buồn, đừng khóc đừng thất vọng
Khi tiếng “Yêu”, chưa nói thành lời?
1971
38. CHỚM THU
Ta lặn lội đi qua năm tháng cuộc đời
Thổn thức nghe con tim mình đập vội
Rồi vô tình vấp vào bờ vực xoáy
Mới biết rằng: Trời đất đã chớm thu!
8/2000
39. GỬI ĐỒNG ĐĂNG
Chiều ấy lên đường giữa mưa rơi
Thương ai em khóc Lạng Sơn ơi
Đất liền một dải hai Tổ quốc
Đến Trung Hoa, lòng vẫn ở Việt Nam
9/1971
40. CON LẬT ĐẬT
Lật đật quê ở nước Nga
Gọi là một chút quà xa mang về
Cháu tôi thích đến mải mê
Lúc la lúc lắc bốn bề như say
Leng keng tiếng nhạc đêm ngày
Chơi nhiều nó mệt đứng ngây ra nhìn
1972
41. THU
Từ buổi thu đi đến bây giờ
Còn đâu giây phút, mộng cùng mơ
Đông đã đến chờ, em đâu vội
Lá vẫn ôm cành, hoa chẳng rơi
Sau lúc em đi lá úa vàng
Hôn bờ, rời bến chạy sang ngang
Vẫn có người chờ bên bến vắng
Đợi đến bao giờ em lại sang
Sót lại trên cành tán lá xanh
Chúm cha chúm chím nụ đầu cành
Gửi lại cho anh nhành non ấy
Để mãi em còn ở bên anh
2009
42. CHUYỆN HÀNG NGÀY
Cuộc đời chúng tớ nghĩ cũng sang
Trưa đến không cơm, bia chẳng thiếu
Chiều chiều cánh hẩu dăm ba vại
Cuối tuần bạn hữu mấy chục quai
2009
43. MỒNG TÁM THÁNG BA
Vào hôm mồng tám tháng ba
Người ta đi chợ mua quà, mua hoa
Tôi ghé cũng sắm qua loa
Rượu ngon hàng lít với gà mấy đôi
Cứ tưởng bà xã mình cười
Bà khen: “Ông mới là người khéo lo”
2007
44. HƯƠNG HOA
Bước chân ai trên đường
Đều đều mà nhè nhẹ
Mùi thơm hương Hoàng Lan
Cũng nhón theo rất khẽ
Mở rộng thêm cánh cửa
Hoàng lan theo chân vào
Dìu nhau trong giấc ngủ
Chật căn phòng hương hoa
2008
45. KỶ NIỆM
Ngày Ba mươi tháng Tư
Ngày Việt Nam đại thắng
Đất nước hết chiến tranh
Ngày được hưởng hòa bình
Cứ các kỳ lễ, tết
Cựu sinh viên chúng tôi
Gặp nhau ôn chuyện cũ
Của những ngày sống cùng
Ba mươi mấy năm rồi
Mỗi nhóm một phương trời
Có người không nhớ mặt
Gặp nhau chẳng nhớ tên
Cuộc sống, và công việc
Chẳng gặp nhau được nhiều
Mãi mãi ở bên tôi
Tháng Tư đầy kỷ niệm
2009
46. MÚI GIỜ
Vô tình ư!
Hai chiếc máy tính
Đều đặt sai giờ
Một chiếc nhanh, máy này chậm
Gặp gỡ nhau trên máy
Em nói: Anh ở nước ngoài
Anh bảo: Vẫn đang trong nước
Ai là người sai đây!
Nếu như các nước khắp năm châu
Trên cùng kinh tuyến, giờ chung múi
Đất đai, biển cả cùng sông núi
Cũng vẫn phân chia thật rạch ròi
2009
47. HOA TRÁI MÙA
Vườn nhà tuy không rộng
Cũng trồng được mấy cây
Quên lo toan thường ngày
Ra vườn ngắm thấy hay
Dưới đất ngước nhìn lên
Thấy cây cao sừng sững
Từ trên cao nhìn xuống
Cây ngắn chẳng đầy gang
Loài hoa nào thân mộc
Vẫn nở hoa theo mùa
Những loài hoa họ thảo
Hoa nở vào... Vô tư!
Khi tiếng mưa gọi hè
Thương cho cành côi cút
Lộc vừng còn sót lại
Một vài bông trái mùa
2009
48. QUÊ TÔI
Mảnh đất quê hương tôi
Nằm giữa hai dòng chảy
Ninh Cơ (1) và Sông Đáy
Oằn mình chở phù xa
Bồi bãi biển quê ta
Mỗi ngày thêm mỗi rộng
Bố tôi đi ra biển
Kiếm con cá, con cua
Mẹ tôi phải ở nhà
Trông con, rồi trồng lúa
Khi tôi còn khá nhỏ
Đã lên thuyền theo bà
Ngược lên qua sông Đáy
Ngang qua sông Từ Chính
Đi chợ “Nhà thờ đá” (2)
Để bán rau vườn nhà
Các thanh niên bây giờ
Chẳng như tôi ngày nhỏ
Đua nhau vào Thành phố (3)
Thuê đất để trồng rau
Thu nhập họ khá cao
Không nhớ quê hương nữa
Xa quê đã lâu rồi
Khi rảnh về vài bữa
Để vợi đi nỗi nhớ
Của những người xa quê.
Nghĩa Hưng -2006
(1) Ninh Cơ -Một nhánh sông Hồng đổ ra biển.
(2) Nhà thờ đá Phát Diệm
(3) Thành phố Hồ Chí Minh
49. SẮC HOA
Chắt chiu từng sợi nắng
Gom góp những hạt mưa
Không vàng thêm được nữa
Phượng để mùa hè qua
2007
LỜI BẠT
Trong bài thơ Lòng mẹ ‘’, Nguyễn Ngọc Am có hai câu thơ thật thi sỹ: ‘’ Trời còn quên gào thét / Đất vẫn tiếc giọt sương
Những câu thơ viết lên tưởng chừng không theo một cái lôgic rành mạch của lý trí, mà lãng đãng ngu ngơ của một hồn vía lúc nào cũng nằm ngoài bản thân mình, khiến người đọc chợt nao nao, hẫng hụt. Bằng hai câu thơ trên, Nguyễn Ngọc Am đã đặt một cái thật mong manh, thật dễ vỡ cạnh một cái cực kỳ lớn lao, cực kỳ dữ dội như thể ông thả câu hồn vía mình trong vô biên vũ trụ mù tăm để hòng bắt được khói sương thi ca mơ hồ như bóng chim tăm cá. Thương thay người - thơ với hai vai cát - bụi, phải gánh một bên là gào thét của trời đất và một bên là cái bóng của giọt sương trong trò bập bênh của súc cảm, trong cuộc đuổi nhau tít mù hình bóng của cây đèn kéo quân trời đất. Thảo nào, trong bài thơ “Tiếng mưa ‘’, Nguyễn Ngọc Am viết:
Tiếng mưa thành bài ca
Nổi những bong bóng nước
Ta vớt cho đời
Bóng mưa
Lẫn cả bóng mình
Công việc làm thơ khác nào như một trò chơi ấu thơ, vớt bóng mưa dù bằng cái vợt thời gian, phỏng đã vớt được nỗi niềm nhân thế gì ngoài cái bóng của mình? Tôi ngờ rằng hồn vía của Nguyễn Ngọc Am còn để lại trong trong bóng mưa thơ bé nơi quê hương là vùng biển huyện Nghĩa Hưng, Nam Hà. Nơi ông đã chia mình ra hàng tỷ cái bóng, phân thân mình ra như cơn mưa, đặng lại thu mình về như hơi nước, như đám mây. Nguyễn Ngọc Am đã nhắc chúng ta đừng quên nhà nhiếp ảnh thiên tài và cần mẫn và vô song của vũ trụ là bóng mưa dưới chân ta. Trong nháy mắt khi vừa xuất hiện là tan biến ấy, nó đã chụp được hình chúng ta mang về cõi hư vô để làm cuộc triển lãm vĩnh hằng tịch diệt. Hồn thơ Nguyễn Ngọc Am thường nằm ở phía lãng quên của con người ấy, âm thầm và nồng cháy như mối tình của tạo hoá giữa cái bóng ta và bóng mưa ngoài kia. Hẳn vì vậy, Nguyễn Ngọc Am thường day dứt trước sự chụp và sự ảnh . Ông nhìn thấy trong trái tim con người một nhà máy rửa ảnh thật lý thú trong bài thơ’Tấm ảnh’’ :
Trái tim
Nửa như thuốc hiện
Nửa làm thuốc hãm
Giữ mãi hình chúng ta bên nhau …
Rất tiếc, cuộc đời không phải lúc nào cũng giống như nghệ thuật rửa ảnh. Bởi vì, cứ lấy thơ ra mà xét, cứ lấy thuốc làm hiện thơ lên là có món thuốc hãm, giữ thơ lại với trang giấy, với độc giả được đồng bộ như thuốc hiện và thuốc hãm trong phòng rửa ảnh, dù là rửa trong tâm hồn hay hồn vía đi nữa. ấy là khi ông viết được những câu thơ hay như câu: “Hàng mi khép kín căn phòng hẹp” Những câu thơ như thế này không phải thi sỹ nổi tiếng nào cũng dễ có.
Thơ Nguyễn Ngọc Am dung dị, tuy có chỗ còn đơn giản, thậm chí dễ dãi, song không phải không có bài khá, câu hay. Có người bảo ông làm nghề sản xuất kẹo nên thơ cũng lây chất ngọt ngào. Ơ hay, đời đắng lắm rồi, thêm được viên kẹo nào là quý hoá viên ấy. Thơ ông đáng quý đôi khi nó như viên kẹo lạc bên cạnh bát nước chè xanh vốn là đăc sản quê kiểng chúng tôi ở vùng biển xa xôi miền hạ tỉnh Nam Hà. Tôi và Nguyễn Ngọc Am sinh ra cùng với sóng bể, ở một miền quê ăn sóng nói gió mà thơ Am may mắn thay lại rất thì thầm. Nó như lời tỏ tình của ông với cuộc đời một lời tỏ tình của của đường và muối, khiêm tốn và dung dị như miền quê khá vô danh của vùng đất nằm kẹp giữa sông Đáy và sông Ninh Cơ của chúng tôi.
Tiếng tỏ tình của Nguyễn Ngọc Am dù còn dở dang như hạt sương, như tiếng chuông chùa, song le nó là một tâm hồn của một con người đang lên men trong hành trình thành rượu ở thể hơi có thể làm say người có duyên nợ với tác giả:
‘’ Giật mình đá thả sương rơi / Chuông chùa thủng thỉnh những lời dở dang ‘’
Thành phố Hồ Chí Minh
Lúc 0 giờ ngày 14 tháng 6 năm 1995
TRẦN MẠNH HẢO
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét